BÀI VĂN VIẾT VỀ NGÀY 20 11
Để viết được đoạn văn ngắn về ngày công ty giáo nước ta 20/11 thì Đọc tài liệu xin lưu ý một số tài liệu tìm hiểu thêm mẫu dưới đây, các em đề xuất đọc phát âm rồi từ đó gạch dàn ý, chế tạo và hoàn thành đoạn văn của mình.
Bạn đang xem: Bài văn viết về ngày 20 11
Cùng xem thêm nhé !
Xem thêm: Văn 10 Mị Châu Trọng Thủy - Truyện An Dương Vương Và Mị Châu
Đoạn văn 2Trong 1 năm học có tương đối nhiều ngày sệt biệt nhưng chắc rằng ngày sệt biệt ý nghĩa sâu sắc nhất chính là Ngày 20/11 - Ngày bên giáo Việt Nam. Trong không khí xao đụng của ngày 20/11, hẳn là không ít các bạn học sinh lại ngồi lại suy ngẫm về thầy cô giáo. Tôi cũng vậy. Vô vàn kí ức lại tràn về không thể tả hết. Tôi quên làm thế nào được đa số lúc cô tôi đứng bên trên bục giảng, giảng bài từng li từng tí. Tôi nhớ làm sao những lúc vết mờ do bụi phấn cứ nhè nhẹ cất cánh bay nhằm rồi lắng lại rơi trên mái đầu yêu thương tê của thầy cô. Thời điểm ấy, tường tuồng như thầy cô già đi nhanh quá. Thật sự, đối với tôi mà nói học ai thì học nhưng mà học thầy cô là trên hết. Tôi vẫn tồn tại nhớ rõ những tuyệt kỹ mà thầy cô dạy, đa số vườn văn chương thầy cô gửi đến, những bí quyết thú vị trong toán học dễ dàng như có tác dụng bánh. Phần đa kí ức ấy làm sao quên được. Kỉ niệm lúc tôi bị cô đánh hay bị rày và la mắng vì tội ham đùa quên làm bài bác tập với cả hầu hết lúc được cô khen lúc đạt loại học sinh giỏi vẫn còn đấy, vẫn ăn sâu trong trái tim tôi mẫu bóng nhỏ xíu gầy, khom khom của thầy cô từng sớm mai biên soạn bài. Ngày 20/11, lòng tôi lại dậy lên một thứ cảm hứng khó tả nhưng mà tôi biết hẳn rằng cái cảm xúc ấy đó là lòng biết ơn, một sự tôn trong và mếm mộ thầy cô-người lái đò tri thức đưa học sinh qua bến bờ thành công.
Xem thêm: Giải Bài 17A Chàng Mồ Côi Ở Vùng Quê Tiếng Việt Lớp 3 Vnen, Please Wait
Đoạn văn 3Ngày mai sẽ là ngày 20-11 rồi, lòng em nao nức làm cho sao. đa số kỉ niệm xinh xắn khó quên giữa thầy trò lại bất chợt ùa về. Quên sao được cái lúc em bắt đầu vào lớp Một, cô đã dắt tay em vào lớp. Quên sao được những bài bác giảng và ngọt ngào mang theo hương thơm hương dịu êm hoà quyện với một tình thân thương không còn sức ấm áp và xinh đẹp. Quên sao được lúc em lỡ gồm nghịch bẩn hay có tác dụng hư sách vở, thay vày giận dữ, cô lại vui vẻ cơ mà giúp em rửa tay và làm sạch vở. Làm sao có thể quên được mỗi buổi trưa, cô lại đến ở kề bên các học trò bé dại mà hỏi thăm, siêng chút, băn khoăn lo lắng từng giấc ngủ. Các kỉ niệm mãi đánh dấu trong trí nhớ! Em hào hứng đợi mang đến 20-11 biết mấy, nó là ngày mà lại bọn em có thể bày tỏ lời cảm ơn thâm thúy nhất tới thầy cô. Đó là giây lát mà chúng em phải thực hiện bằng được, với một sự tôn nghiêm và đãi đằng lòng bọn chúng em so với thầy cô, cảm ơn thầy cô do những điều thầy cô vẫn dạy, đã cùng bọn chúng em ấp ủ những hi vọng đẹp đẽ ngày nào. Cám ơn thầy cô. Nhân thời cơ 20-11, chúng em luôn luôn mong thầy cô bạo gan khoẻ để ngừng tốt nhiệm vụ trồng người.
Bạn đang xem: Bài văn viết về ngày 20 11
Cùng xem thêm nhé !

Những đoạn văn ngắn về ngày 20-11 tuyệt và ý nghĩa nhất
Đoạn văn 1Trong gần như kỉ niệm của em thì kỉ niệm ngày bên giáo việt nam 20/11 là ngày nhưng em tất yêu nào quên. Nó sẽ để lại mang đến em nhiều điều độc đáo và đặc biệt là một bài học đáng nhớ. Em vốn là một học viên khá tốt trong lớp, được thầy các bạn quý mến, dẫu vậy em lại được nhận xét là khá hờ hững và vô tâm. Vào ngày 20-11, em mang trong mình 1 bó hoa khủng và một món rubi cũng béo đến tặng cô Yến - Giáo viên chủ nhiệm lớp em, ai quan sát món đá quý cũng nên trầm trồ khen ngợi, em khôn xiết lấy có tác dụng hãnh diện. Chúng ta học sinh khác cũng ùa vào khuyến mãi hoa cho những thầy cô. Bỗng nhiên Nhi - thằng bạn thân của em nói: ''Mày không bộ quà tặng kèm theo quà những thầy cô giáo khác à? Sao mày khuyến mãi mỗi cô Yến thôi vậy?''. Em nghe Nhi nói thế thì ra vẻ ko hài lòng: ''Ôi dào ! việc gì phải bộ quà tặng kèm theo các thầy cô khác, thầy cô chỉ cần dạy bộ môn tất cả phải nhà nhiệm đâu cơ mà tặng''. Lúc đó cô Yến đi mang lại gần bọn em bao giờ không hay, nghe em nói vậy, cô Yến liền mang lại cạnh em cùng nhẹ nhàng bảo: ''Sao lại ko phải tặng ngay chứ em, những thầy cô cũng có thể có công dạy mình kiến thức thì mình cũng phải biết cảm ơn lại công ơn của thầy cô chứ một nếu em xử sự như vậy thì em là một học sinh vô lễ đó, em biết ko ? Em nhìn kìa, như cô Linh đó, cô chỉ cần giáo viên dạy âm thanh mà cô được học viên qúy mến, được tặng rất nhiều hoa. Đó đó là lòng hàm ơn của các bạn học sinh đối với cô kia ''. Nghe cô nói nhưng mà em cảm thấy cay cay nghỉ ngơi khóe mắt, em từ bỏ trách bạn dạng thân nguyên nhân lại bao gồm những hành vi như vậy. Ko cần quan tâm đến thêm nữa, em gấp chạy thật nhanh về phía cửa hàng bán hoa mua thật những hoa để khuyến mãi thầy cô giáo. Làm cho xong, em cảm xúc thật trường đoản cú hào với vui. Ngày hôm ấy là ngày mà lại em tất yêu nào quên được.Xem thêm: Văn 10 Mị Châu Trọng Thủy - Truyện An Dương Vương Và Mị Châu
Đoạn văn 2Trong 1 năm học có tương đối nhiều ngày sệt biệt nhưng chắc rằng ngày sệt biệt ý nghĩa sâu sắc nhất chính là Ngày 20/11 - Ngày bên giáo Việt Nam. Trong không khí xao đụng của ngày 20/11, hẳn là không ít các bạn học sinh lại ngồi lại suy ngẫm về thầy cô giáo. Tôi cũng vậy. Vô vàn kí ức lại tràn về không thể tả hết. Tôi quên làm thế nào được đa số lúc cô tôi đứng bên trên bục giảng, giảng bài từng li từng tí. Tôi nhớ làm sao những lúc vết mờ do bụi phấn cứ nhè nhẹ cất cánh bay nhằm rồi lắng lại rơi trên mái đầu yêu thương tê của thầy cô. Thời điểm ấy, tường tuồng như thầy cô già đi nhanh quá. Thật sự, đối với tôi mà nói học ai thì học nhưng mà học thầy cô là trên hết. Tôi vẫn tồn tại nhớ rõ những tuyệt kỹ mà thầy cô dạy, đa số vườn văn chương thầy cô gửi đến, những bí quyết thú vị trong toán học dễ dàng như có tác dụng bánh. Phần đa kí ức ấy làm sao quên được. Kỉ niệm lúc tôi bị cô đánh hay bị rày và la mắng vì tội ham đùa quên làm bài bác tập với cả hầu hết lúc được cô khen lúc đạt loại học sinh giỏi vẫn còn đấy, vẫn ăn sâu trong trái tim tôi mẫu bóng nhỏ xíu gầy, khom khom của thầy cô từng sớm mai biên soạn bài. Ngày 20/11, lòng tôi lại dậy lên một thứ cảm hứng khó tả nhưng mà tôi biết hẳn rằng cái cảm xúc ấy đó là lòng biết ơn, một sự tôn trong và mếm mộ thầy cô-người lái đò tri thức đưa học sinh qua bến bờ thành công.
Xem thêm: Giải Bài 17A Chàng Mồ Côi Ở Vùng Quê Tiếng Việt Lớp 3 Vnen, Please Wait
Đoạn văn 3Ngày mai sẽ là ngày 20-11 rồi, lòng em nao nức làm cho sao. đa số kỉ niệm xinh xắn khó quên giữa thầy trò lại bất chợt ùa về. Quên sao được cái lúc em bắt đầu vào lớp Một, cô đã dắt tay em vào lớp. Quên sao được những bài bác giảng và ngọt ngào mang theo hương thơm hương dịu êm hoà quyện với một tình thân thương không còn sức ấm áp và xinh đẹp. Quên sao được lúc em lỡ gồm nghịch bẩn hay có tác dụng hư sách vở, thay vày giận dữ, cô lại vui vẻ cơ mà giúp em rửa tay và làm sạch vở. Làm sao có thể quên được mỗi buổi trưa, cô lại đến ở kề bên các học trò bé dại mà hỏi thăm, siêng chút, băn khoăn lo lắng từng giấc ngủ. Các kỉ niệm mãi đánh dấu trong trí nhớ! Em hào hứng đợi mang đến 20-11 biết mấy, nó là ngày mà lại bọn em có thể bày tỏ lời cảm ơn thâm thúy nhất tới thầy cô. Đó là giây lát mà chúng em phải thực hiện bằng được, với một sự tôn nghiêm và đãi đằng lòng bọn chúng em so với thầy cô, cảm ơn thầy cô do những điều thầy cô vẫn dạy, đã cùng bọn chúng em ấp ủ những hi vọng đẹp đẽ ngày nào. Cám ơn thầy cô. Nhân thời cơ 20-11, chúng em luôn luôn mong thầy cô bạo gan khoẻ để ngừng tốt nhiệm vụ trồng người.