Cảm nghĩ về người thân(ông bà cha mẹ ...)

  -  
Đề bài xích :Cảm suy nghĩ về người thân (ông, bà, cha, mẹ, anh, chị, bạn, thầy, cô…)Cảm nghĩ về người thân trong gia đình (ông, bà, cha, mẹ, anh, chị, bạn, thầy, cô…)
*
Cảm nghĩ về về người thân (ông, bà, cha, mẹ, anh, chị, bạn, thầy, cô…)
Thế nhưng mà đã nhì năm kể từ ngày ông ra đi, cấp tốc thật. Thời hạn không thể xóa đi kỉ niệm về ông, về tình yêu ông giành cho cháu, phần nhiều ngày tháng sáng chóe khi mà cháu chưa mất ông tuy nhiên nó đã và đang xóa đi phần làm sao nỗi đau, nỗi nhớ và lòng xót xa của cháu. Ôn đang ra đi thật vơi nhàng với thanh thản, tưởng chừng như chỉ là 1 trong những giấc mơ, tuy thế nào tất cả phải với nỗi nhức lại quặn thắt vào lòng.

Bạn đang xem: Cảm nghĩ về người thân(ông bà cha mẹ ...)

Nhưng thôi, khi nói về ông, không nên nói đến những nỗi buồn, bởi nói tới ông là nhắc tới một tấm gương sáng sủa ngời về nghị lực, ý chí vượt lên trên khó khăn và sản xuất đó là một khả năng và đầy đủ phẩm chất tuyệt vời.

Cuộc đời ông luôn gặp mặt nhiều cạnh tranh khăn, bất trắc, những trở trinh nữ to béo nhưng không gì rất có thể ngăn cản ông vượt lên. Lên tư tuổi, chiếc tuổi nhưng mà con người ta bắt đầu bập bẹ nói, lững chững tập đi, ông đã không còn bố nữa. Vài ba năm sau, chị em ông cũng ra đi và nằm lại chỗ nào ông cũng không biết. Fan ta nói:

“Mồ côi phụ thân ăn cơm với cá

Mồ côi má lót lá mà lại nằm”

Thế nhưng chỉ mười năm đầu đời, ông đã mất cả thân phụ lẫn mẹ. Đau khổ là thế, nhưng mang đến năm trăng tròn tuổi ông vẫn là trong số những học sinh xuất dung nhan của tp Huế. Vận động cách mạng, bị giặc bắt, tra tấn dã man, hành hạ tấn công đập hung tàn để đến mấy chục năm tiếp theo ông vẫn chịu di chứng: kia là căn bệnh suyễn. Và chắc chắn rằng rằng giả dụ ông gồm có trận đòn kịch liệt ấy thì đến hôm nay, lúc cháu đang viết hầu như dòng này, có thể ông vẫn ngồi bên và mỉm cười với cháu, một nụ cười chất phác, nhân từ mà con cháu đã mất… duy trì vững đông đảo phẩm chất của một Đảng viên cách mạng, ông được ra tù, tuy vậy không được thường đáp mà ông còn bị nghi ngờ, bị xem như là lí lịch không rõ ràng. Bất công đến như vậy nhưng ông vẫn sống, sống, cống hiến và làm việc cho đời, thao tác cho nước nhà và đã xác định được mình, ông có tác dụng nghề nhà giáo, biến hóa Hiệu ngôi trường của ngôi trường Đại học sư phạm Huế và những học trò của ông hiện nay không thiếu những người thành đạt, biến chuyển hiệu trưởng của ngôi trường này, vật dụng trường kia. Ông không chỉ có là tình yêu, là người ông mà còn là niềm trường đoản cú hào to con của cháu, còn nhứ lúc cháu mới bốn, năm tuổi gặp bạn bè cháu khoe rằng: “Tao ko biết cha tao có tác dụng nghề gì, cơ mà ông tao là 1 trong nhà khoa học”. Đối với con cháu lúc áy, ông là to lớn nhất, tốt giang nhất, vày đại nhất, ông là “một đơn vị khoa học” cơ đấy. Rồi thì bự lên, làm rõ về ông hơn, con cháu lại càng tự hào hơn khi cháu học lớp bảy, lớp của cháu có áp dụng cuốn sách mà lại ông viết. Cháu vẫn không vấn đề gì quên được niềm sung sướng khi chỉ tay vào cuốn sách với hỏi: “Chúng mày tất cả biết cuốn sách này của ai viết không? Ông tao đấy, ông tao chính là người viết cuốn sách này”. Và nhìn những thằng bạn trố mắt, trằm trồ đọc tía chữ “Lê Đình Phi” cháu cảm thấy lòng bản thân lâng lâng. Ôi thiệt tự hào và niềm hạnh phúc biết bao! Nay, ông không thể nữa, các niềm tự hào ấy vẫn sẽ theo con cháu suốt cuộc đời.

*
Cảm suy nghĩ về ông nội – văn chủng loại lớp 7

Nhưng tất cả tự hào từng nào cháu vẫn cầu gì mình được như xưa, được có ông mặt cạnh, chỉ bảo ân cần. Lưu giữ sao những ngày xưa ấy, ông dắt tay cháu đi bộ trên đài phái mạnh giao, chỉ cho cháu xem số đông ông Phật đứng, Phật nằm, nói cho cháu nghe những mẩu chuyện thật hấp dẫn. Hay chỉ cách đây vài năm, ông vẫn ngồi trên ghế nhựa, phe phẩy dòng quạt, hỏi han, truyện trò cùng cháu, mỉm cười với con cháu và đố con cháu những việc nho nhỏ. Ở vị trí ông cháu luôn tìm thấy vùng yên bình nhất, rảnh nhất. Ba bà bầu có đôi lúc giận dữ la mắng, đánh đập khi cháu hư. Hồ hết lúc ấy, con cháu lại chạy đến với ông, lại ngồi cạnh ông, cười cợt với ông, ngay sát ông cháu lại thấy quên đi tất cả nỗi buồn.

Nhưng nay! cháu đã mất ông rồi! hối tiếc làm sao, đau khổ làm sao! Cháu không thể chỗ dựa tinh thần vững chắc nhất. Mang ai yên ủi cháu với để con cháu tâm sự? ai oán quá! Biết làm sao đây.

Ông ơi! Ở bên trên ấy ông tất cả nghe mọi lời con cháu không ông? chắc chắn rằng ông vẫn nghe được rằng con cháu thật lòng yêu ông! yêu ông các lắm!

Tham khảo: cảm nghĩ về tình bạn

Cảm suy nghĩ về người thân: bà nội

Nếu tất cả ai hỏi tôi rằng trong những người nhưng mà tôi yêu thương thương tuyệt nhất là ai thì tôi sẽ vấn đáp rằng đó là bà nội .

Bà tôi là người nhân hậu và nhân từ nhưng gần như suốt cuộc đời của bà chỉ cần những trở ngại và bệnh tật . Tôi yêu quý bà lắm ! Tôi thương chiếc mái tóc xoăn xoăn điểm bạc bẽo của bà, thương cái dáng đi chầm lừ đừ mà khập khễnh của bà . Bảy mươi tuổi nhưng tôi trông bà có vẻ già hơn so với những người cùng tuổi .

Tôi đã có được nghe bố kể rất nhiều về bà – một con người chăm chỉ và hóa học phác . Bà đã tần tảo nuôi hai người đàn ông khôn lớn trong lúc ông tôi quốc bộ đội . Đến khi cha tôi tất cả con thì bà lại vất vả trông cháu nhưng bố tôi nói bà lại thấy đó chính là niềm vui của bà .

Xem thêm: Dung Dịch Nh3 Thể Hiện Tính Bazơ Trong Phản Ứng Nào, Nh3 Thể Hiện Tính Bazơ Trong Phản Ứng Nào

Khi chưa bửa bệnh, bà tôi còn đi làm việc lao công cho 1 cơ quan nhỏ dại để mong muốn sao kiếm được chút tiền hỗ trợ phần làm sao cho mái ấm gia đình tôi khi khó khăn . Bà còn hay mua quà cho bằng hữu tôi, đông đảo món tiến thưởng dù là nhỏ nhưng đầy ý nghĩa như cái đồng hồ đeo tay báo thức làm cho tôi đi học hay những gói kẹo, gói bánh… từ những việc ấy đã và đang đủđể tôi gọi bà yêu thương thương anh em chúng tôi đến chừng làm sao !

Tôi còn biết có lúc đi ra chợ bà thấy được một người ăn uống xin túng bấn thì không khi nào bà quay sống lưng lơ đi nhưng mà bà săn sang đúc kết một tờ tiền trong ví của mình, vội vàng gọn có tác dụng đôi rồi cho vô nón của người ăn xin đó . Tôi thiệt cảm phục trước tấm lòng thân thương vô hạn và trái tim rộng lớn mở của bà luôn luôn rộng mở đối với bất kì ai !

Bà tôi còn là 1 trong người cực kỳ yêu vạn vật thiên nhiên nữa . Trong tầm hiên bé dại trước bên bà lúc nào cũng chật đầy hồ hết chậu hoa lài toả hương thơm ngát, những cây ớt nhỏ chi chít hầu như quả xanh, vàng … chính vì bà tôi từng bảo : “Thiên nhiên giúp trọng điểm hồn ta trong sạch hơn, giup niềm tin ta dễ chịu hơn.”

*
Cảm suy nghĩ về bài nội – văn mẫu lớp 7

Lần nào trở về viếng thăm bà tôi cũng ngả nguồn vào vai bà và trung tâm sự phần đa chuyện của mình . Có lúc tôi ôm bà khóc mếu máo rồi bà cũng xoa đầu tôi an ủi . Những khi đó tôi bỗng nhiên cảm thấy bà như đã truyền một tương đối ấm niềm tin cho tôi , giúp tôi tất cả thêm nghị lực để vượt qua chuyện buồn.

Nhưng rồi một tin sét đánh đang đi tới với mái ấm gia đình chúng tôi. Trời ơi ! Bà tôi bị ung thư quy trình cuốI và sẽ không chữa khỏi được. Sao mà ông trờI lạI bất công cùng với bà đến ráng ạ!

MỗI lần tôi mang đến chơi, tôi gần như thấy bà mỉm cười nhưng trong tâm địa tôi luôn lo ngại rằng khuất sau nụ cườI chính là nỗI đau về thể xác đã dằn vặt bà tôi . Bà vẫn lạc quan và yêu thương đờI quá! Bà chỉ đang cố gắng tỏ ra vui vẻ đến tôi đỡ bi quan . Tôi biết cơn đau này đã hành hạ bà tôi suốt hàng tháng trờI . Bà ơi! mỗi một khi nhìn thấy bà lên cơn đau quằn quạI cháu chỉ với biết chạy lạI nhưng xoa bóp mang lại bà và chỉ biết oà khóc như một bé nhỏ lên cha . Giá chỉ mà lúc ấy cháu có thể làm gì hơn những việc ấy khiến cho bà đỡ đau làm cho bà đỡ khổ bà ạ!

Và đến ngày giáng sinh cách đây hai năm, bà tôi đang vĩnh viễn ra đi, trở về một chỗ rất xa mà không khi nào quay quay trở lại . Đay là lần trước tiên cháu biết đến sự mất mát. Sự mất mát có tác dụng thành không gian trong con tim cháu. Sự mất mát new to lớn làm thế nào khi cháu phải cách xa một fan mà cháu yêu yêu quý nhất. Bà nộI ơi! Sao bà lạI quăng quật cháu nhưng mà đi vậy bà ?

Bây giờ, mọi khi nhớ cho bà, cổ họng con cháu lạI thấy tắc nghẹn cùng mắt cháu lạI cay xè bà ạ! Bà đã cho cháu bài học kinh nghiệm thật quí giá chỉ :Ta hãy trân trọng từng phút giây dù là nhỏ tuổi nhất khi ở cạnh người mà minh yêu thương thương.

Cháu ao ước nói hàng chục ngàn lần rằng: con cháu yêu bà! Hình ảnh bà đã mãi mãi nằm trong trái tim cháu.

Cảm nghĩ về về fan thân: bà ngoại

Bà em đã được gần 70 tuổi. Dáng vẻ bà cao và tóc vẫn còn đó đen lắm. Bà luôn để ý đến em từ bữa tiệc đến giấc ngủ. Sáng như thế nào bà cũng dạy sớm sẵn sàng bữa sáng mang lại em, hôm thì cơm rang, hôm lại xôi hoặc bánh mì. Buổi trưa, bà lại nấu ăn uống chờ em đến lớp về.

Bà nước ngoài em là fan rất nghiêm khắc. Bà luôn luôn nhắc em phải đi học và ăn uống ngủ đúng giờ, giờ nào làm việc ấy. Có thời điểm em đi xin bà đi chơi nhưng về muộn, bà cảnh báo em với yêu cầu em viết bản kiểm điểm sau đó đọc đến bà nghe. Bà không bao giờ mắng giỏi nói nặng lời cùng với em, bà bảo em là con gái nên chỉ cần bà nói vơi là phải biết nghe lời. Có những lúc em ăn điểm kém, bà giận lắm, bà bảo em nên luôn nỗ lực học để phụ huynh ở xa yên trung ương làm việc. Cuộc sống tuy thiếu thốn tình cảm của ba mẹ, mà lại bù lại em lại nhận được tình yêu thương thương chăm lo của bà ngoại, điều ấy làm đến em cảm xúc vô thuộc hạnh phúc.

*
Cảm nghĩ của em về bà ngoại – văn mẫu mã lớp 7

Những buổi chiều cuối tuần, được nghỉ học, em lại giúp bà công việc gia đình như lau chùi và vệ sinh nhà cửa, rửa bát và nhổ tóc sâu mang lại bà. Trời tối hai bà cháu cùng xem phim, và bà lại kể đến em nghe về lịch sử dân tộc và có nhiều những kỉ niệm trong thừa khứ của bà. Bà là bạn dạy em toàn bộ mọi điều trong cuộc sống từ nết ăn, nết ở làm sao cho vừa lòng gần như người. Bởi vì điều này yêu cầu dù làm việc trên trường xuất xắc ở nhà, em vẫn luôn luôn được mọi fan khen là con ngoan, trò giỏi. Mỗi lần đi họp phụ huynh cho em, bà vui lắm, do thành tích học hành của em luôn đứng nhất, nhì lớp. Lúc về tới nhà, bà thường điện thoại tư vấn điện báo tin cho phụ huynh em biết về hiệu quả học tập của em, và bố mẹ lại khen ngợi em.

Xem thêm: Ví Dụ Tổ Chức Theo Nguyên Tắc Thứ Bậc Là Gì? Cho Ví Dụ Thế Nào Là Tổ Chức Theo Nguyên Tắc Thứ Bậc

Em luôn luôn trân trọng và hàm ơn bà nước ngoài của em, bởi vì bà là bạn đã vất vả nuôi dạy dỗ em buộc phải người. Em tự hẹn sẽ nỗ lực học tập thật tốt để bà và bố mẹ luôn cảm thấy ăn nhập và từ hào về em.